Thế là xong. Lễ cưới chấm dứt. Lệ Hằng lên xe hoa theo chồng. Chiếc
Limousine màu trắng được kết những hoa hồng chờ sẵn trước sân, cạnh cây
hoàng sứ. Cha mẹ, anh chị em, cùng những thân quyến bùi ngùi, đi sau Lệ
Hằng trong chiếc áo cô dâu đẹp lộng lẫy.
Cửa xe được đóng lại. Hằng ngồi cạnh chồng ngoáy nhìn lại bà Hồng, mẹ
nàng. Thay vì cảm động phút phân ly, bà Hồng mắt sáng như sao, nhoẻn
cười tươi như hoa, vẫy tay chào khi chiếc xe lăn bánh trên sân trải sỏi,
lần theo con đường dẫn ra cổng, và khuất hẳn.
Không ai biết, ở cuối sân, sau cây Ngọc Lan gần bụi hoa trang có Kiệt,
nhân tình của Lệ Hằng đang nấp, nhìn theo xe. Và lúc nãy, trước khi
chiếc xe lăn bánh, nhân lúc chồng nàng bắt tay từ giã mọi người, Lệ Hằng
đã nhanh chóng phóng mắt về hướng Kệt, nhìn thương yêu, lưu luyến người
yêu, trước khi teho chồng lìa hẳn căn biệt thự sang trọng của cha mẹ
nàng, nơi mà Kiệt với Hằng đã nhiều lần hẹn hò, da diết. Nhất là những
đêm trăng sáng vằng vặt.
Kiệt có mặt hôm nay để tái xác nhận: dù Hằng đã có chồng, chàng vân yêu
thương cô nàng đậm đà tha thiết như ngày nào. Vì chàng hiểu: Hằng lên xe
hoa vì tuân lệnh song thân. Hằng phải lấy một anh nhà giàu lớn hơn nàng
đến mười một tuổi để cho ông bà Hồng nở mày, nở mặt. Hằng trả hiếu, gật
đầu chấp nhận, lòng dửng dưng như tảng băng. Vì tình yêu, nếu có của
Hằng, thì nàng đã trọn vẹn trao cho Kiệt, sinh viên luật năm thứ tư.
Sự đi lại, giao du mật thiết của Kiệt và Hằng không khỏi mắt của ông bà
Hồng. Họ còn biết thêm một điều ghê gớm nữa là: Hằng đã mất trinh với
Kiệt, không phải ngoài kia, tại phòng ngủ khách sạn, mà ngay phòng Lệ
Hằng, trên gác. Cho nên, bây giờ, sau khi Lệ Hằng đã theo chồng, ông
Hồng cầm y cognac, ngồi tréo chân ở cái salon màu huyết dụ, mắt đăm
chiêu, trầm ngâm, trầm ngâm nhìn ra cửa sổ, lo lắng... Cái gì sẽ xảy ra
hôm nay, trong đêm tân hôn, sau khi càhng rể tên Viễn khám phá ra Lệ
Hằng chẳng còn trinh? Danh giá gia đình ông sẽ tiêu tan. Thị phi không
những ở cái xóm này, mà cả tỉnh lỵ, cả giới thương mại giàu có sẽ dè
biểu, cười chê. Ông làm sao sống được?
Thấy chồng trầm tư, lo âu, bà Hồng hỏi chồng ân cần:
- Con nó lập gia đình thì ông phải vui lên chớ sao lại buồn dã dượi ra
thế kia? Nó có chồng giàu thì cũng do ý của ông. Mà gia đình nó cũng đâu
có xa xôi gì. Thỉnh thoảng rồi nó cũng phải về viếng thăm ông với tôi
thôi.
Ông Hồng vẫn im lặng, mặt đăm chiêu hơn. Ông nhớ lại hồi năm khoái, sau
khi dự đám sinh nhật một người bạn, ông dẫn bà Hồng về nhà lúc mười một
giờ. Khi ngang qua phòng Lệ Hằng, ông chợt nghe tiếng con gái rên:
- Đó Kiệt ơi! Anh mút cái hột đó càng lâu em càng thích. Khoan cho lưỡi
vào bên trong. Bú cho em ra một lần rồi tụi mình đụ thật lâu như hai đêm
trước ở nhà con Ánh! Ôi! Mê quá người yêu ơi! Em có lấy chồng cũng
chẳng bao giờ quên anh được, Kiệt ơi! Anh liếm cho hết nước nhờn của lồn
em đi. Nói thế chớ chưa chắc gì em chịu lấy chồng đâu... Có thể, em,
một ngày nào đó, sẽ lén cuốn gói theo anh luôn...
Ông Hồng chết điếng. Ông để rơi chiếc áo măng tô xuống đất, trong khi bà
Hồng quỳ xuống, ghé mắt nhìn qua lỗ khoá của cánh cửa phòng Lệ Hằng.
Đèn trong kia mờ mờ. Nhưng cũng đủ cho bà nhìn thấy Kiệt trần truồng,
quỳ xuống đất, banh hai háng Lệ Hằng ra, dúi đầu vào bú miệt mài lồn
Hằng. Cô nàng lăn lộn, hẩy mông đít lên từng chặp. Tóc rối bù trên mặt,
hai tay bóp đôi vú nhuyển nừ. Cặp môi chu lên, thở hào hển và thỉnh
thoảng la, hoặc rên những câu làm cho chính bà Hồng cũng bị kích thích.
- Đó mình ơi, đâm lưỡi vô, vô cho hết. Đó, ngoáy đi. Ối! Còn đê mê hơn là đụ nữa, Kiệt ơi!
Hai gót chân Hằng chà lên chà xuống sóng lưng của Kiệt. Hai tay nàng có khi đập rầm rầm trên nệm giường:
- Anh là thằng khốn nạn, Kiệt ơi! Thọc lưỡi vô ngoáy em đã chết rồi, còn
lấy tay xe hột le của em nữa, làm sao em chịu được. Từ từ thôi anh yêu
ơi, em chưa muốn ra!
Bà Hồng không dám nhìn nữa vì chính lồn bà cũng đang bị nước nhờn ùa ra
làm ướt nhẹp không những chiếc quần xì líp, mà luôn cả cái quần xoa
trắng bên ngoài. Vì những gì Hằng đang hưởng, suốt một đời, bà chưa từng
được chồng tặng cho. Bà cầm tay ông Hồng đi về phòng, cổi vội áo dài,
quần dài, quần lót, nằm phành ra trên giường, kéo chồng nằm theo. Ông
này chưng hửng:
- Kìa mẹ nó! Bà làm cái gì tôi chả biết gì hết. Tự nhiên rồi bà vội vã
dắt tôi về phòng, truồng trần hết ra, rồi còn bắt tôi nằm theo, lột hết
áo quần tôi ra...
- Ừ, tôi bắt ông phải làm như chúng nó. Từ ngày lấy nhau đến giờ, ông
chả bao giờ bú lồn tôi, nhét lưỡi vào trong ấy mà ngoáy, còn phải lấy
tay xe hột le nữa. Giời ơi! Trông thằng Kiệt, bồ con Hằng bú lồn, Trông
con Hằng lăn lộn bên ấy, mà ông xem, lồn tôi ướt như đi truồng dưới mưa.
Nhanh lên, ông phải quỳ xuống giường, banh háng tôi ra mà bú. Ông phải
làm giống hệt chúng nó bên đó. Không có, tôi sẽ ngoại tình. Ông có bằng
lòng không thì bảo?
- Bú lồn? Giời ơi! Lồn để đái, để đẻ. Ai lại cho mồm vào đó mà bú, bẩn chết đi mẹ nó à! Cho tôi xin đi!
Ông chên bẩn không chịu bú phải không? Được rồi, mất tôi ông đừng có trách. Lồn vợ mà ông chê hứm!
Bà Hồng toan ngồi dậy mặc lại quần áo. Chồng bà nghĩ sao không biết, đè
bà nằm soài người xuống. Rồi ông quỳ trên thảm hoa, banh hai đùi bà ra,
cho mồm vào bú. Bà Hồng chịu quá. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời,
suốt gần hai mươi năm lập gia đình:
- Thíc quá bố con Hằng ơi. Thế này mà lâu nay tôi chả được hưởng. Hèn
chi mà Hằng nó bảo với thằng Kiệt là còn sướng hơn đụ nữa. Phải rồi,
ngậm vào cái hột đó mà bú. Ôi! Thích quá ông bà, ông vải ơi! Sướng tê
hết mẹ nó người rồi. Nghe mấy bà bạn bảo, mà tôi đâu có tin. Banh ra đi
mình, thọc lưỡi vào mà ngoáy, mà tôi đâu có tin. Banh ra đi mình, thọc
lưỡi vào mà ngoáy, thọc sâu vào, vào cho hết. Đó, ngoáy đi. Ôi còn đê mê
hơn cả đụ nữa mình ơi!
Bà lặp lại y chang lời Hằng rên. Bà còn nhắc ông là phải dùng hai ngón
tay xe hột le. Bụng bà gợn lên gợn xuống như biển bão cấp năm. Hai tay
cũng bóp cặp vú nhuyễn nhừ và chu mỏ lên thở hào hễnh. Hai gót chân bà
cũng cào xát dọc sóng lưng ông Hồng. Ông này chiều ý vợ, không phải vì
thương yêu gì. Mà chỉ sợ lời hăm doạ của bà là sẽ đi ngoại tình! Ngoại
tình? Ông có mấy thằng bạn bị vợ cắm sừng kể lại những chuyện động trời.
Làm ông phát lo không biết ngày nào thì tới mình. Vậy mà cách đây năm
phút, chính vợ ông đã nổ pháo hăm doạ. Không hiểu sao lấy vợ đã một thời
gian dài như thế mà ông Hồng chả bao giờ tặng vợ món "Cẩu xực xý quách"
này. Lưỡi ông ngoáy càng sâu, bà Hồng càng la như gà bị cắt tiết:
- Giời ơi! Tôi mất bố nó hai mươi lăm năm không được bú lồn. Sướng thế
này mà tôi ngu không chịu đòi hỏi để hưởng cho sướng. Ngoáy mạnh đi mình
ơi. Sướng lắm cơ...
Bên kia, đang bú lồn Hằng, Kiệt ngưng lại hỏi:
- Chết! Bố mẹ ở nhà, sao em bảo với anh là ông bà đi vắng?
- Chắc có đi, rồi ông bà về sớm đấy thôi. Nhưng sao hôm nay lại có màn
bú lồn nữa. Cái này lạ à! Xưa nay hai ông bà chỉ địt thôi!
- Em nói sao, già như hai bác mà chưa bao giờ bú nhau?
- Em bảo đảm với anh đó là sự thật. Họ chỉ nằm trên nằm dưới, "cưa" nhau khoảng mười mấy phút. Thế là hết!!!
- Thế sao hôm nay họ lại biết bú?
- Chắc đi dự tiệc, rồi họ được bạn bè chỉ vẽ?
Vừa lúc đó, bà Hồng lại la lên giống hệt Hằng nói lúc nãy:
- Bú cho em ra một cái, xong trèo lên đụ em thật lâu như đêm trước ở nhà con Ánh!
Cả Kiệt lẫn Hằng giật mình. Sao mẹ Hằng cũng biết nhà con Ánh, bạn nàng?
Hai ôm trước Ánh cho Hằng và Kiệt mượn cái phòng đểâ ái ân cả buổi
chiều. Vậy thì bà Hồng và chồng đã đụ nhau nhà con Ánh nào? Bà Hồng gào
thêm:
- Anh là thằng khốn nạn, Hồng ơi! Thọc lưỡi vô ngoáy, em đã chết rồi,
anh còn lấy tay xe hột le của em nữa, làm sao em chịu được? Từ từ thôi,
anh yêu ơi! Em chưa muốn ra...
Bây giờ thì Hằng chợt hiểu: có lẽ nàng la lớn quá, vang qua cả phòng bố
mẹ, nên hai ông bà đang thực tập điều mà Kiệt đang cho nàng mê man, sung
sướng. Bà Hồng lại gào:
- Mình ơi, em xuất này, em ra, em ... Ôi thích quá, em ra... Trèo lên đụ ngay đi, nhanh lên. Đấy, nắm mạnh vào!!!
Bên này, Hằng cũng kéo Kiệt lên, bắt anh chàng "đánh" một trận tơi bời thí xác. Nhưng không dám rên lớn.
Đêm đó, Hằng bắt Kiệt ngủ lại với nàng sau khi đã quầng nhau ba bốn
trận. Sáng, Hằng dậy sớm, sửa soạn đi học, để Kiệt ngủ tiếp lấy sức
trong phòng nàng. Hằng xuống phòng ăn định soạn đồ lót dạ trước khi đi
học, thì đã gặp ông Hồng ngồi đó, mặt thật nghiêm nghị:
- Đêm qua, mấy giờ con mới đi ngủ?
- Dạ ... thưa ba, khoảng 1 giờ.
- Sao trễ vậy?
- Dạ ... tại vì con phải học bài thi.
- Học với ai?
- Dạ một mình.
- Học trên bàn hay dưới giường?
- Dạ lúc đầu thì trên bàn. Sau đó mệt quá, con học trên giường. Thôi con xin phép ba đi học, trễ mất rồi ...
- Mầy đi học rồi thằng nhỏ ở đâu?
- Con không hiểu ba nói gì. Thôi con đi.
Hằng nói xong, bay r axe đã có tài xế đợi sẵn ngoài sân. Ông Hồng ngồi
lại với ly cà phê sữa, đầu óc mông lung. Ông dậy sớm, để vợ nằm lại trên
giường, là cố chận Hằng và Kiệt, hạch hỏi cho ra cố sự đêm qua. Nhưng
Hằng chỉ xuống có một mình. Ông nghĩ là cậu Kiệt đã lẹ chân thoát khỏi
phòng Hằng lúc nào đó hồi nửa đêm về sáng... Không ai có thể nghĩ là
Kiệt đủ can đảm nằm ngủ lại ở phòng Hằng.
Uống hết ly cà phê, ông Hồng cũng ra xe đi làm. Khoảng hơn 10 giờ, đang
ngủ ngon, bà Hồng bỗng nghe tiếng nhạc cassette vặn lớn bên phòng Hằng.
Bà nghĩ là có thể đêm qua địt nhiều quá, sáng nay Hằng cúp cua ở nhà một
bữa. Bà tròng áo ngủ, qua gõ cửa phòng Hằng:
- Hằng ơi, mở cửa cho mẹ vào nói chuyện với con một tỵ.
Trong kia, Kiệt vặn nhỏ tiếng nhạc và hồi hộp. Chàng tưởng giờ này thì
bà Hồng đang bận làm thức ăn dưới nhà bếp, chớ sao lại gõ cửa đòi gặp
Hằng. Tiếng gõ cửa lại thúc dục, vang lên. Kiệt liều lĩnh đến gần cửa
nói nhỏ:
- Thưa bác, Hằng đi học rồi, không có trong này.
Bà vờ ngạc nhiên và nói gấp:
- Cậu là ai? Mở cửa nhanh, không tôi kêu cảnh sát.
- Dạ thưa bác, cháu là Kiệt, bạn của Hằng, dạ để cháu mở.
Cánh cửa bật ra. Kiệt mặc cái quần đùi, vòng tay chào:
- Kính chào bác ạ. Xin bác đừng giận mà la lớn tội nghiệp.
Bà Hồng bước vào, đóng cửa, còn khoá chặt và vờ đi tìm Hằng, mà mắt thì liếc Kiệt, vời hỏi khó:
- Con gái tôi không có mặt ở nhà. Cậu vào đây làm gì?
Kiệt nghĩ là mình ngu quá. Khi không, chiều ý Hằng ngủ lại làm gì để bà
cụ làm ê mặt quá sức. Chàng vòng tay, cúi đầu, không biết phải trả lời
thế nào cho trôi, thì bà Hồng hỏi:
- Kìa, cậu có nghe tôi hỏi gì không?
- Dạ thưa bác, cháu đến đây từ đêm qua.
- Đến từ đêm qua? Lúc mầ giờ, và để làm gì?
- Dạ lúc chín giờ và để ... để ...
- Để làm gì? Phải nói cho thật. Tôi không đùa đâu.
Giọng bà thì chanh chua. Mà gương mặt thì có vẻ lăng lẳng, pha chút màu
hồng dâm đãng. Kiệt nhớ lúc nãy bà đóng cửa, và đã cẩn thận khó atrái.
Không biết bà có hậu ý gì? Kiệt thì không dám nghĩ xằng bậy về người đàn
bà 45 tuổi này, vì bà bằng tuổi mẹ chàng. Cho nên chàng thú thiệt. Chỉ
có cách thật tình đó, may ra:
- Thưa bác, chẳng là vì Hằng rủ cháu đến phòng này ... để hai đứa làm
chuyện người lớn ... Yêu Hằng quá, cháu trót đánh liều. Và đây là lần
thức ba rồi. Xin bác tha lỗi cho cháu. Thật ra, cháu với Hằng thì cũng
là người lớn...
Đang ở thế thượng phong, bà Hồng lợi dụng hỏi tới:
- Làm chuyện người lớn? Là làm những gì? Nói tôi nghe?
- Dạ chuyện người lớn là ... là giống hệt như chuyện hai bác làm đêm qua vậy.
- Sao anh biết tôi với ông nhà tôi làm chuyện người đêm qua?
- Dạ bác rên lớn lắm. Con với Hằng nghe gor từng chữ... Bác đã nói những câu giống hệt Hằng la bên nay...
- Thế nào gọi là giống hệt, anh thử nói lại một câu xem?
Kiệt mắc cỡ lắm, nhưng đang trong thế ke5, chàng đành lấy hết can đảm
nhắc lại: "Ôi, anh ngoáy trong xa em chịu không nổi rồi, anh còn dùng
hai ngón, xe hột le em. Làm sao em chịu cho nổi? Hồng ơi! Anh là thằng
khốn nạn!"
- Anh bảo tôi rên giống hệt con Hằng? Bộ bên này anh cũng làm giống như ông nhà tôi hay sao mà Hằng rên?
- Dạ thưa bác, cháu đã ... đã...thưa thật với bác rồi...
Kiệt nói hết được, vì bà Hồng mặc chiếc Kimono mà bên trong không có
quần lót. Bà ngồi ở mép giường, chàng hãng hai chân ra, để lộ bộ lông
lồn đen thui, mời mọc. Con cặc chàng bỗng tự động xừng lên, làm cái quần
đùi vun lên như cái nấm. Bà Hồng đang tung chưởng "bao vây" thằng bé!
Nên hai đùi bà tung chưởng "bao vây" thằng bé! Nên hai đùi bà càng giang
rộng hơn ra. Hai tay Kiệt đang khoan hồng, tha thứ cho tội chàng vào
đây làm chuyện người lớn với Hằng. Nhưng khi "cái nấm" đùn lên cao quá,
Kiệt có vẻ mắc cỡ, đưa một tay xuống đè bẹp "thằng bé", không cho nó
trổi dậy một cách vô lễ như thế. Bà Hồng đang đánh trúng huyệt chàng
Kiệt. Bà vờ đứng lên, đi lại tủ áo quần của Lệ Hằng, mở cửa nhìn qua
loa, nhưng tay trái thì bà tháo nhanh cái giây thắt lưng áo ngủ. Nên lúc
bà trở lại chỗ cũ, hai vạt áo kimono đã rời hẳn ra phơi gần trọn bộ
lông lồn dày rậm và hai trái vú cưng cứng. Nhìn Kiệt đang tội nghiệp bị
thu hồn, bị kích thích, bà cười mỉm mỉm cách khoái chí, nói:
- Hứm, tôi không tin, bằng tuổi anh và Lệ Hằng mà đã biết làm chuyện
người lớn. Anh bảo anh đã vào phòng này ba lần rồi? Thế còn trước đó,
anh với nó hẹn hò ở đâu?
- Thưa bác. Trước đó hai đứa con đã được Ánh, bạn Hằng, cho mượn cái phòng, vì chưa dám đưa nhau vào đây...
- Để làm gì?
- Dạ thì cũng để làm chuyện người lớn.
- Sao anh biết làm chuyện người lớn sớm thế?
- Thưa bác, cháu đã hai mươi bốn chứ đâu còn trẻ con.
- Nói chuyện với tôi anh phải lễ phép, hầu tay lại. Làm gì anh phải búm cái chỗ đó? Nó là cái gì vậy?
- Dạ nếu cháu không bụm và đè cái chỗ này, thì cháu càng vô lễ với bác nhiều hơn.
- Anh nói gì tôi không hiểu? Đâu , anh thử thả "nó" ra xem đó là cái gì mà khi nói chuyện với tôi, anh phải bụm lại?
- Thưa bá, cháu không dám. "Cái" của cháu nó... nó gồng lên cứng ngắt,
chõi ngược ra phía trước trong ngỗ ngáo, mất dạy lắm. Cháu bỏ tay ra thì
quả là điều thất lễ với bác....
- Tôi cho phép anh "thả" nó ra đó. Hầu tay lại.
Kiệt biết là bà Hồng muốn trổ mòi dê chàng, nên chàng từ từ đưa tay ra
khỏi "cái nấm". Trong khi đó, bà Hồng ngồi ở mép giường, co một chân
lên, làm hai vạt áo càng dang xa ra. "Lồng chim" của bà bây giờ tang
hoát phơi bày hết hấp dẫn của chị đàn bà dâm đãng, lớn tuổi.
Kiệt hầu tay, mắt liếc liếc về hướng "lồng chim" của bà Hồng. Con cặc
chàng càng cứng hơn, khiến cho cái nấm đã cao, mà chỏm nấm lại biết cửa
động, nhúc nhích, bà Hồng vờ hỏi:
- Anh dấu cái gì trong đó mà nó biết nhúc nhích cục cựa vậy?
- Thưa cháu có dấu gì trong ấy đâu ạ.
- Có. Anh có dấu. Nếu không, lúc nãy việc gì anh phải bụm nó lại? Anh lấy cái gì của con Hằng phải không?
- Thưa oan cho cháu lắm, thưa bác. Cháu không phải là tên ăn cắp.
- Vậy chớ đó là cái gì mà anh phải dấu tôi?
- Cháu đè nó xuống để bác đừng biết cháu đã vô lễ, hứng tình, làm cho của quý của mình sưng lên...
- Của quý? Hứng tình? Nói cái gì tôi chả hiểu gì hết. Đâu? Anh ... anh
thử tuột cái quần xuống, cho tôi tận mắt xem nó là cái gì mà anh gọi là
của quý hứng tình.
- Thưa bác cho phép thì ... cháu ...mới dám...
Kiệt cũng vờ vĩnh, e thẹn, từ từ tuột cái quần đùi xuống. Con cặc cứng
như khúc gỗ, to chần dần, dài thoòng, bung lên, gật gật. truyen sec hoc sinh Chàng đứng như
trời trồng và mắt liếc chừng bà già ó đâm. Kiệt biết thế nào cũng có
chuyện xảy ra giữa chàng và bà già, nhưng không biết nó sẽ hấp dẫn, mê
ly đến như thế nào.
Bà Hồng ngồi đó, đưa một bàn tay xuống bụm lồn. Mặt bà ngây ra như say
rượu. Đỏ phừng phừng. Đanh lại. Mi mắt sụp xuống. Môi hơi cong tớt lên.
Mắt nhìn trân trân bửu bối trắng hồng của Kiệt, và hơi thở dồn dập:
- Khúc gân cứng này của con Hằng? Có phải vậy không?
- Thưa không. Của cháu. Nó ở với cháu từ lúc cha mẹ sanh ra.
Bà làm như không thèm nghe câu cải chính của Kiệt, đứng lên, tiến từ từ
tới hướng Kiệt, khom xuống, nân nhẹ "khúc dồi" nóng hổi của Kiệt, nhìn
thân thương:
- Nó to, đẹp và dài như thế này, hèn chi con gái tôi không mê cho được.
Hèn chi Hằng nó không táo bạo dắt anh vào thẳng phòng ngủ của nó? Hèn
chi nó không rên lớn lên??? Hèn chi đêm qua nó đã táo bạo bảo "Chưa chắc
em chịu lấy chồng. Có thể này nào đó, em sẽ âm thầm cuốn gói theo anh"
Thì ra anh đã mang cái của quý ngàn vàng này mà quyến rũ con gái tôi.
Tôi phải, tôi phải ... cắn nó, cắn nó!
Nói xong, bà quỳ xuống, tự động đưa mồm tới ngậm trọn khúc gân của Kiệt.
Bà ngoạm vào, nhắm mắt, bú một cách ngon lành như thuở bé giờ bà chưa
từng được bú. Vừa bú, bà Hồng vừa cho cái áo ngủ ra khỏi người. Nhìn
xuống, Kiệt mê tới khi thấy trọn cặp vú với hai núm đã nâu. Nhất là bộ
lông lồn dày đen, mọc sum xuê giữa cái háng.
Kiệt chả bao giờ dám ngờ sáng hôm nay chàng được bà già của người yêu
quỳ gối nâng cặc chàng để bú ngon lành đến thế. Cũng là lần đầu tiên
trong cuộc đời, chàng đồng ý cách bất đắc dĩ cho bà lớn tuổi tuột quần
chàng, tự do hành động. Tối hôm qua, bà Hồng mới nếm thử mùi bú cặc của
chồng. Bà chưa đã nư, còn thèm nữa, thì tự nhiên sáng nay, có ngay trong
nhà bà một khúc gân trẻ tuổi, lớn hơn, dài hơn, xinh hơn cặc chồng bà,
để bà quỳ gối làm tên nữ nô lệ, cầm nhai, ngoạm ngấu nghiến...
Bà quỳ đó bú đã nư đến mỏi miệng gần nửa tiếng, thì đột nhiên bà đứng
thẳng lên, ôm Kiệt sát vào, nhón gót, cầm cặc Kiệt chà xoành xoạch ở
miệng lồn:
- Em xin lỗi lúc nãy đã làm anh hồi hộp. Thật tình đêm qua em đã quỳ
trước cửa phòng thấy hết cảnh anh làm chuyện người lớn với Lệ Hằng. Em
đã dẫn chồng về phòng bắt ông ấy làm giống hệt anh. Cám ơn anh đã truyền
cho em, cho vợ chồng em bài học ngàn vàng. Không thấy anh đêm qua, suốt
đời em không thưởng thức được việc bú lồn là gì. Em đã ngoại tình trong
tư tưởng mà chồng em không hề biết. Và ... em thú tội luôn, trước đây
nữa, mỗi lần đụ với chồng, là em nghĩ đến anh. Em ước ao hảo huyền: sẽ
có một ngày... có một ngày em sẽ được anh chiếu cố, cho em thoả mãn giấc
mơ....
Nghe bà Hồng chân thành thú tội, lòng Kiệt bỗng bâng khuâng, giao động.
Chàng không biết đó là thật hay giả, nhưng rõ ràng đêm qua bà Hồng có
rên những câu giống hệt Lệ Hằng. Tại sao bà Hồng không ước mơ với ai mà
lại với chàng? Đó là cả một bí mật mà chỉ riêng bà Hồng mới biết. Bà
nói:
- Kiệt ơi! Em nghĩ, như thế này đường đột qúa, táo bạo quá. Vì tuổi của
anh chỉ bằng con em là cùng. Tại sao em mơ anh mà không là người khác,
hả Kiệt?
Kiệt muốn thử một lần cho cái không khí làm tình với người lớn tuổi mà
chàng chỉ được nghe một đôi khi bạn bè kể lại. Chúng nói lạ lắm, thú vị
lắm, không giải thích nổi. Có đứa đã thực sự cặp hẳn, mê hẳn một bà,
thay vì một thiếu nữ trang lứa. Kiệt nhìn chăm chăm vào mặt bà Hồng. Lệ
Hằng có những nét đẹp giống bà Hồng, nhất là nụ cười lẳng lơ, và ánh mắt
đa tình. Chàng nói nhỏ:
- Cháu thì chưa từng dám mơ điều vô phép như thế vì dù sao, bác vẫn là
mẹ của Lệ Hằng. Nhưng nãy giờ cả hai chúng mình đã tự động bật đèn xanh
cho nahu. Lỡ rồi, nếu chưa bước cẳng vào cấm địa thì mình còn quay lại
được. Đằng này, bác đã làm lòng cháu cũng thèm thân hình của bác. Hay là
... chúng mình cứ thử một lần xem sao? Cũng là cách thưởng thức một món
ăn lạ. Được, thì mình âm thầm tiếp tục. Không, thì thôi. Cũng chỉ có
hai đứa mình tự biết. Chó có ai biết mà sợ.
Bà Hồng khoái quá, vì Kiệt đã tự động, từ cách xưng hô cháu, xuống còn
"hai đứa mình". Bà bưng mặt Kiệt, nhìn đắm đuối một đỗi. Hai tay Kiệt
níu tóc bà. Cả hai chặp môi lại, nồng nàn, say đắm giữa thinh lặng của
căn phòng mát lạnh. Cả hai đều thích thú và đê mê cách khác thường. Rõ
ràng tuổi tác chênh lệch của cả hai đã đưa hồn họ vào cõi khoái lạc lạ
lùng nào đó...
- Anh có thể tặng cho em những gì anh đã làm cho Lệ Hằng đêm qua không?
Kiệt không trả lời. Chàng từ tốn bế bà Hồng ên đặt bà nằm tênh hênh trên
giường, rồi chàng đứng thẳng người ngắm mê mệt bà Hồng. Bây giờ thì tới
phiên bà mắc cỡ, ngượng ngùng. Một tay che vú. Tay kia bụm lồn. Dù tâm
hồn có đĩ thoã, lãng mạn, thì bà vẫn tự thấy mình sống sượng, vác thân
qua đây, tìm Kiệt. Hình như bà đã dùng mánh lới ép Kiệt phải chìu bà
trong cơn thèm mãnh liệt về xác thịt. Nhất là khúc gân xinh...
- Anh có khinh em không? Bà Hồng thành thật hỏi Kiệt.
- Anh ... anh nghĩ, anh phải hỏi em câu đó.
- Tại sao?
- Vì anh đã ngủ với Lệ Hằng, con em. Rồi bây giờ mò đến em.
- Em lại nghĩ khác. Là anh có thể khinh em vì em dám mò luôn người yêu của con em, ngay tại phòng riêng ủa nó....
Kiệt cười, rồi nhào xuống, nằm sấp lên người bà Hồng:
- Thế thì cả hai chúng mình đều có tội. Anh biết thế mà không cưỡng lại
được. Lòng tham nhục dục, lòng mê xác thịt, lòng ham của lạ, đã đẩy anh
nhào xuống người em. Cảm xúc của anh bây giờ hoàn toàn khác lạ với những
lần nằm trên người Lệ Hằng. Nó trái cựa, hoang đường, lãng mạn, có chút
thần tiên, hoang ảo, siêu thực, mơ hồ... Sáng hôm nay thực là đột biết.
Anh chẳng bao giờ mơ ước một chút thời gian hạnh phúc ngang trái như
vầy.
Bà Hồng nằm dưới mắt liêu riêu. Tâm hồn bay bổng nghe từng tiếng của
Kiệt thì thầm bên tai. Và, nghe dưới kia ... cặc cháng đang ngang tàng
quét lên, quét xuống miệng lồn.
- Anh có thể thương mà cho em những hạnh phúc đêm qua?
- Chuyện đó dễ thôi. Em không xin rồi anh cũng cho. Nhưng anh muốn nằm
chắc trên em để biết mình đã được làm chủ một thân hình đầy ắp lãng mạn.
- Thế thì ... anh cho "của anh" vào trong em, gần nhau một tí. Có được không? Em thèm chết được, Kiệt ơi!
Bà dang rộng hai đùi ra. Kiệt lừa lừa, canh thật đúng. Phập vào, nhắn
xuống. Lút khất. Mặt bà Hồng nhăn nhó như tỏ bẻ đau đớn. Nhưng không! Đó
là cách diễn tả tuyệt cùng hạnh phúc của bà trong khi giao hoan. Kiệt
hỏi:
- Anh có làm em đau không?
- Dạ có. Vì của anh lớn và dài quá. Lớn hơn của chồng em nữa.
Bà vờ nói thế cho Kiệt thêm tự hào, hãnh diện. Nhưng tiếp liền sau đó, các ngón tay của bà bấu mạnh vai Kiệt:
- Trời ơi! Tại sao Trời lại cho em gặp anh? Hả Kiệt? Sướng thế này, chắc ... em dám bỏ hết, cuốn gói theo anh lắm!
Bà nói giống hệt Lệ Hằng đêm qua! Kiệt rút cặc ra tận miệng lồn, rồi từ
từ nhắn mạnh xuống. Mặt bà lại nhăn nhó thảm thiết, mắt trợn chỉ còn
tròng trắng. Bà cắn môi dưới mạnh quá. Một tý máu ứa nhẹ ra. Kiệt cúi
xuống liếm tí máu đó rồi bưng mặt bà Hồng ngắm nữa. Cặc chàng dài quá,
cho nên cái chiêu rút ra đâm vào đã làm bà Hồng mềm như con bún thiêu.
Bà thì thào:
- Anh ơi, Kiệt ơi! Anh làm chậm mà sướng hơn cả triệu lần chồng em nắc
mạnh, nắc nhanh. Bộ anh muốn em ran gay bây giờ hay sao, hả anh? Chết em
Kiệt ơi! Tại sao anh không là chồng em? Để em phải mơ tưởng hảo huyền,
khỏi phải sống sượng tìm trai mà ngoại tình? Bây giờ anh có khinh em, em
cũng không cần. Vì mộng đã thành thực! Đừng bỏ em nghe Kiệt! Thèm quá
mà em phải làm vầy đây!
Giọng bà Hồng thảm thiết, chân thành, thì thao rất nhỏ bên tai Kiệt. Nó
làm cho Kiệt càng hứng tình hơn lên. Dưới kia, nước lồn bà Hồng làm ướt
đẵm khúc gân dễ thương của chàng, cho nên chiêu chàng tung hết hiệu
nghiệm. Lỏng le như chiếc đũa vào miệng bình. Kiệt nói:
- Hình như em đã ra rồi phải không?
Bà Hồng nhắm mắt gật đầu. Bà không dám nhìn Kiệt vì mắc quá. Chưa được hai mưới phút. Sao nhanh thế?
- Em xin lỗi anh. Vì em thích quá đi mất! Em được ăn món lạ tuyệt vời,
nên không cầm được, mình ơi! Đụ vứi chồng, em dai như đĩa. Có khi cả
tiếng chưa thấy sướng. Nhưng với anh, xấu hổ quá Kiệt ơi! Em phải thành
khẩn thú tội: em đã xuất hai lần rồi, chàng ơi! Lúc anh mới đâm vô... em
đã âm thầm cắn môi, máu bật ra, và em đã tê tái hết một lần. Rồi mới
đây, khoảng ba bốn phút, khi nhìn mặt anh non choẹt, như thư sinh, em
lại ra một lần nữa. Em ra vì cảm thấy hạnh phúc được ôm một cậu bé tuổi
bằng con mình mà đụ. Chỉ có thế thôi. Anh xem, em đã lãng mạn quá sức
chưa? Thế mới biết đâu cần phải đụ dồn dập, lồn mới sướng. Quả tim, anh
ơi. Tim không rung động, nghìn năm vẫn như gỗ đá. Lúc nãy bú anh, em
cũng suýt ra...
Kiệt ngừng nắc, ôm cứng bà Hồng. Có cái gì lạ lắm khiến chàng bỗng yên
bà như đã yêu Lệ Hằng! Lời tự thú của bà nghe nồng nàng như bản nhạc
tình. Chàng khám phá ra: tình yêu quả muôn mặt thật! Quả tim có lý lẽ
riêng của nó mà chính mình không kiểm soát được. Đông Cung Thái Tử
Charles của Anh Quốc đã bỏ Diannes đẹp như tiên để yêu một bà già xấu
xí! Chính chàng đã quên Lệ Hằng để gật đầu ngủ với bà Hồng! Tại sao?
Không ai trả lời nổi. Vì trả lời nổi, sáng nay, mẹ của Lệ Hằng đã không
ngoại tình với bạn trai của con nàng, ngay trên giường con nàng, nơi mà
mới đêm qua, Hằng và Kiệt đã ngất ngây, mê ly đến gần hai giờ sáng. Kiệt
nói nhỏ bên tai bà Hồng:
- Anh xuống liếm sạch và khô hết nước của em nhen?
- Dạ!
Bà dạ chắc nịch như bà đã là vợ, hay nhân tình của Kiệt không bằng. Kiệt
rút cặc ra, thụt xuống, đưa mũi hôn chòm lông dày rậm, đen thui của bà
Hồng. Hôn ngây ngất, liên tục. Hôn cho đã cái máu dâm của chàng, chứ
không cốt biểu diễn cho bà Hồng mê thêm. Chàng hiểu bây giờ chính chàng
đang lậm vào mối tình mà trước đây nửa tiếng, chànt tưởng chỉ là cuộc
vui giải trí, không hơn, không kém. Lông lồn bà Hồng sao mà nhiều thế!
Nó phủ hết, bao hết, không còn cho chàng thấy hột le và miệng lồn đâu
cả. Hai bàn tay Kiệt phải ân cần vạch ra, chàng mới thấy hai mép lồn ướt
nhẹp những nước. Lúc đó, Kiệt mới bắt đầu liếm. Chàng càng khoái l5c
hơn khi nghĩ chính "cái" này đã sinh ra Lệ Hằng. Chàng đã hãnh diện đụ
cả mẹ lẫn con, rồi chàng giữ lời hứa: thực hiện điều chàng làm cho Hằng
đêm qua.
Kiệt vạch hai mép lồn ra, đâm thẳng chiếc lưỡi sâu vào tận trong xa mà
ngọ ngoạy, nhúc nhích. Bên ngoài hai ngón tay chàng xe diều dặt hột le.
Bà Hồng lại cắn môi dưới, và vớ chiếc gối, úp ngay lên mặt, cho tiếng la
của bà không vang ra to như Hằng đêm qua. Nhờ chiếc gối úp lên, nên
tiếng bà Hồng la nghe như ai bóp cổ hãm hiếp. Mông đít bà dở lên, thụp
xuống, liên tục. Hai chân bà đập bình bịch trênnêm giường. Kiệt xông
xáo, la`m như để trả ơn cho một mối tình kỳ lạ chàng chưa hề mơ ước. Mối
tình bỗng cuốn hút chàng như cơn lốc trên sa mạc.